Khoảnh khắc bài dự thi này được gửi đi cũng là lúc em nhận ra mình đã trở thành sinh viên năm cuối sau bốn tháng thực tập tại LG Display Việt Nam Hải Phòng. Bánh xe thời gian cứ quay liên tục không ngừng nghỉ và có lẽ đây là bài dự thi cuối cùng trong đời sinh viên của em. Và điều làm em vinh hạnh hơn bao giờ hết là bài thi nhằm tri ân thầy cô ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11.
Người ta vẫn thường nói nghề Nhà giáo giống như người lái đò, phải đưa những con đò đến được bờ bên kia. Quả đúng là như vậy! Để làm tròn sứ mệnh cao cả của mình, “người đưa đò” phải cố gắng hết sức vượt qua bao gian nan giữ cho chiếc đò vững chắc. Cứ thế, thầy cô đã dành cả cuộc đời để dạy dỗ biết bao thế hệ học trò không quản khó khăn, mệt mỏi.
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, bằng tất cả tấm lòng chân thành em xin thay mặt cho tất cả các bạn lớp Hàn 3-K19 gửi lời chúc đến toàn bộ thầy cô trường Cao đẳng Công nghệ Bách khoa Hà Nội và đặc biệt là thầy cô khoa Ngôn ngữ và Văn hoá Hàn Quốc tại cơ sở Hải Phòng. Chúc thầy cô có thật nhiều sức khỏe, niềm vui và luôn thành công trong sự nghiệp trồng người của mình.
Em xin chân thành cảm ơn tới nhà trường đã tạo điều kiện cho sinh viên chúng em có được một sân chơi bổ ích để thể hiện lòng biết ơn và tình cảm tới các thầy cô giáo thân yêu.
Em sẽ trả lời rằng: “Từ cô, từ thầy – người đã mang đến cho chúng em kiến thức, hành trang bước vào đời”.
Thời gian thì vẫn cứ trôi, chỉ có người thầy vẫn luôn ung dung, miệt mài, không quản khó khăn để đưa từng thế hệ học sinh, sinh viên sang bến đò thành công. Bởi vậy, nghề giáo bao đời nay luôn được xem là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý. Người thầy dù ở đâu thì vẫn là những người luôn được kính trọng nhất. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, lớp K19CH05 chúng em xin gửi lời chúc mừng tốt đẹp nhất đến toàn bộ thầy cô giáo Trường Cao Đẳng Công nghệ Bách khoa Hà Nội, đặc biệt là cô giáo chủ nhiệm và thầy cô khoa Trung HPC- những người luôn tận tình giúp đỡ chúng em trong quá trình học tập. Chúc các thầy cô luôn luôn mạnh khỏe, vui vẻ và gặt hái được nhiều thành công trong sự nghiệp trồng người, chúc HPC ngày càng phát triển vững mạnh!
Em xin chân thành cảm ơn tới phía nhà trường đã tạo cho sinh viên chúng em có 1 sân chơi bổ ích để thể hiện lòng biết ơn đến thầy cô giáo!
“Tuổi thanh xuân rồi cũng sẽ qua và cánh đồng sẽ già đi sau mỗi mùa hoa thắm. Thời gian thì nhanh,nỗi buồn thì chậm chạp, sao chúng ta không sát lại gần nhau hơn để lắng nghe,để sẻ chia,để cùng nhau hết mình với năm tháng thanh xuân ấy. Chớp nhoáng đã là sinh viên năm 2 rồi .” Từ những người xa lạ, từ những khó ưa trở thành khó tách rời, từ hai tập thể tách biệt chúng ta đã thành một tập thể với nhiều ước mơ hoài bão. Thời sinh viên là cái tuổi đẹp nhất trong đời người hãy đi cùng nhau, cùng cố gắng để bước đến tương lai.Thời gian không chờ đợi ai,thanh xuân cũng sẽ không thể quay lại thế nên đừng để nó trôi qua một cách nhanh chóng và lãng phí nhé K20 Nhật HPC ơi
Ngày 20-11 đã dần đến, tập thể lớp Nhật k20 xin kính chúc các thầy cô giáo đặc biệt là thầy Nguyễn Văn Khánh – người đã đồng hành, dìu dắt 28 học trò của k20 Nhật trong suốt những năm tháng sinh viên này , đã cùng những cô cậu học trò đi qua nhiều cung bậc cảm xúc,trải qua nhiều niềm vui tiếng cười xen lẫn những sự hụt hẫng, buồn bã…. Sẽ có một ngày 20-11 thật đặc biệt,thật ý nghĩa. Chúc các thầy cô luôn luôn khỏe mạnh,tươi cười và thành công hơn nữa trên con đường sự nghiệp trồng người
K20 Khoa Ngôn ngữ và Văn hoá Nhật Bản
Cre : Lớp trưởng Nhật K20
“Nếu ai có hỏi rằng tôi có tiếc nuối tuổi thanh xuân của mình không ? Thì chắc chắn câu trả lời là không.Thanh Xuân của tôi mãi nằm lại nơi đây, trên chiếc ghế đó, ở chỗ ngồi đó, trong lớp học đó. …và với những con người đó”Mãi yêu các bạn Nhật K20 thanh Xuân của tôi ”.
“Thời gian trôi qua thật nhanh, vậy là giờ đây chúng em đã trở thành sinh viên năm hai khoa Ngôn ngữ và văn hóa Hàn quốc của trường Cao đẳng Công nghệ Bách Khoa ( cơ sở Hà Nội). Trong suốt thời gian học tập tại mái trường HPC thân yêu này, chúng em đã có cơ hội gặp gỡ và kết bạn với những người bạn mới từ nhiều tỉnh thành , có một lớp học mới đoàn kết, vui vẻ như một gia đình . Đặc biệt, chúng em còn nhận được sự dạy dỗ từ những thầy cô giáo giỏi, có tấm lòng nhiệt huyết với nghề, luôn tận tâm , tận tình trong việc truyền đạt kiến thức tới học trò. Vì vậy, nhân dịp tri ân 20/11 lần này, thay mặt cho tập thể lớp K20.Kr12 , em viết những dòng thư này để bày tỏ tấm lòng biết ơn sâu sắc nhất đến toàn bộ thầy cô giáo trong trường Cao đẳng Công nghệ Bách khoa Hà Nội, đặc biệt là cô Nguyễn Diễm Hương- giáo viên chủ nhiệm lớp K20.KR12 của chúng em.
Ngày còn bé, chúng em cứ ngỡ rằng chỉ có bố mẹ, người thân trong gia đình mới là người yêu thương chúng em hết mực nhưng đến tuổi cắp sách đến trường, chúng em mới nhận ra rằng trong cuộc đời, còn có những người cha, người mẹ yêu thương, sẵn lòng dạy cho chúng em kiến thức bổ ích, những bài học quý giá và cả cách làm người. Cô Hương- giáo viên chủ nhiệm dìu dắt chúng em chính là người cho chúng em thêm hiểu rõ những điều trân quý ấy.
Cho đến tận bây giờ,chúng em vẫn còn nhớ rất rõ về những ngày đầu tiên nhập học. Khi ấy, chúng em ai cũng cảm thấy vui sướng vì mình đã trở thành sinh viên, được lên Thủ đô Hà Nội học tập, bắt đầu một cuộc sống tự lập mới nhưng trong lòng cũng đầy lo lắng ,không biết rằng tiếng Hàn là một ngôn ngữ như thế nào và việc học tiếng Hàn có khó hay không? Và rồi, lớp chúng em được thầy Cường- thầy phó chủ nhiệm khoa giới thiệu rằng cô Hương chính là giáo viên chủ nhiệm của lớp em và cũng là người đồng hành cùng chúng em trong những kì học tới. So với tuổi thật, Cô trông rất trẻ và xinh, mái tóc đen dài và làn da trắng. Đặc biệt, giọng nói của cô cũng rất nhẹ nhàng và ấm áp. Tuy nhiên, hơn tất cả điều mà bất cứ sinh viên nào đã từng học tiết của Cô đều cảm nhận được , Cô là một người giáo viên giỏi, thực sự tâm huyết , nhiệt tình và cũng là một người có nhiều kinh nghiệm giảng dạy. Cô luôn truyền những năng lực tích cực đến cho sinh viên trong mỗi tiết học, khiến chúng em có thêm tình yêu và sự say mê đối với tiếng Hàn- một ngôn ngữ hoàn toàn mới lạ. Đồng thời, Cô cũng rất nghiêm khắc, nghiêm túc phê bình đối với những sinh viên còn chưa chăm chỉ để các bạn tiến bộ và trưởng thành hơn mỗi ngày. Có lẽ, trong một vài khoảnh khắc ngắn ngủi nào đó, bọn em đã từng cảm thấy khó chịu với những lời dạy của Cô nhưng thời gian qua đi, đến ngày hôm nay, khi nhìn thấy năng lực tiếng Hàn của mình được tiến bộ hơn từng ngày, bọn em mới thấy nó đáng giá và đáng trân trọng vô cùng. Quả thật, việc được Cô dạy dỗ và hướng dẫn chính là một điều cực kì may mắn với chúng em.
Hơn một năm vừa qua , có lẽ không phải là một thời gian quá dài nhưng bọn em đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp và đáng nhớ về Cô. Đặc biệt là tấm lòng Cô dành cho chúng em. Đó không chỉ là tấm lòng của một người nhà giáo dành học trò mà còn là sự quan tâm của những người thân trong gia đình. Trong đợt dịch vừa qua, em và một số bạn khác bị kẹt lại ở Hà Nội, ngoài những cuộc gọi, tin nhắn của bố mẹ và người thân thì chúng em còn nhận được tin nhắn hỏi thăm từ Cô , điều ấy tuy giản đơn nhưng lại khiến chúng em cảm thấy thật ấm lòng. Hay có những ngày , Cô bận bịu, phải dậy từ sớm dạy học nhưng cô vẫn không quên nhắc chúng em ôn tập , giải đáp tất cả những thắc mắc của chúng em. Chúng em thấy biết ơn vì tất cả điều đó.
Một mùa tri ân nữa sắp đến, em cùng tất cả các bạn trong lớp kính chúc Cô thật nhiều sức khỏe, hạnh phúc, vui vẻ hơn trong cuộc sống. Cảm ơn cô vì tất cả những gì cô đã dành cho chúng em. Và mong rằng, dịch bệnh sẽ sớm qua đi để cô và lớp có thể gặp lại nhau và thực hiện những dự định trước đó, cô nhé.. Chúng em yêu cô…”